Nous sommes tristes de vous annoncer le décès de Trần Vạn Vi (BP72) survenu le 4 janvier 2019 à Los Angeles (USA) suite à une longue maladie. Il y a quelques mois, l’état de santé de Vi s’était bien amélioré, laissant à sa famille et ses amis espérer une rémission totale.
Nous présentons nos sincères condoléances à sa fille Julie, à la famille de son frère Trần Vạn Lợi (BP72) et les assurons de notre profonde sympathie en ces moments douloureux.
Les cérémonies concernant les obsèques de Trần Vạn Vi auront lieu à Westminster, California puis à Houston, Texas, comme indiqué sur le document joint.
Cảm ơn các bạn đại diện cho lớp mình, đã tiển đưa Vi chiều thứ bảy hôm nay. Cảm ơn Đoan Phương đã đọc eulogy. Cảm ơn Tông đã từ San Jose qua để backup cho ĐP, chụp và gửi hình. Cảm ơn Xuân Dũng và Liên đã đứng ra lo quyên tiền phúng điếu và làm sympathy card . Cảm ơn Hải đã lo đặt vòng hoa và gửi hình. Xem video thấy ĐP khóc mà Châu củng không kềm được nước mắt . Vĩnh biệt Vi !
Nguyễn Hải Châu
.
.
Nhớ Vi . Vi ơi không tưởng mi đi Làm tao háo hức Cali hẹn hò Đứa nào đứa nấy ước ao Gặp nhau tháng bảy bốn tây kỳ này Kỳ này tao sẽ đứng ra Cho mi lé mắt bạn bè đến đông Vi ơi mi đã đi rồi Ngồi đây viết vội vài hàng cho mi Tiện đây tao nhắn điều này Gặp Khôi thấy Đạt nhắn lời hello Luận ơi Thủy mến Dũng nè Mấy bây xáp lại như thời lycée Nhớ nhe ! Châu .
.
Contribution eulalique de Quang Ledingue ! “Notre cher Vi,
Tu es venu au monde avec un visage d’enfant (comme nous tous!), aujourd’hui, tu es reparti avec ton portrait de l’enfance. C’est du moins ce que certains d’entre nous en retiennent…
La vie, tu l’as faite comme un long voyage, nous l’espérons, c’était pleinement selon tes goûts et les circonstances (pas toujours en libre choix comme dans un buffet de gala…). Aujourd’hui, tu vas nous quitter pour un autre long périple dont nous ne connaissons pas la divine programmation. Heureusement ou malheureusement selon le côté du miroir… Nous te disons quand même merci d’avance si tu pourras nous donner un peu de tes nouvelles de temps à autre. Pas de carte postale avec ta signature évidemment. Mais, quand même, un petit songe par ci par là quand tu as du temps, et d’ailleurs spécialement pour ceux qui adorent te revoir dans leurs vagabondages oniriques …
Evidemment ce serait moins éloquent que nos souvenirs pascaliens d’antan. Mais pourquoi faire un autre long voyage sans nouvelles, réelles et grandes surprises ? Et pourquoi pas quand on a voulu changer d’air et de mélodie d’ambiance. Quand on est, surtout et des fois, fatigué avec tous ses vieux copains râleurs mais gentils, buveurs mais moralisants : au premier rang, ces emmerdeurs, par vocation ou par nature, de l’ancien “Dortoir des Anges” pascaliens. On a souvent bien dormi en classe quand nous étions logés au mémorable lycée Blaise Pascal. Eh bien, cher Vi, repose-toi bien , un peu comme ces sommeils pascaliens qui ont bercé notre commune jeunesse, repose bien en paix !
Nos amitiés et nos souvenirs sont éternels : ce n’est pas “partir c’est mourir”, c’est ceux qui restent qui vont mourir un peu !
Nous sommes tristes de vous annoncer le décès de Trương Chí Luận BP72, survenu le samedi 11 Août 2018 à Da Nang. Chí Luận a été emporté par un cancer du pancréas, découvert il y a peu de temps.
Après ses études au lycée et à l’université, Trương Chí Luận est resté à DNG et a pris la suite du cabinet dentaire de son père. Il était un des membres actifs de la communauté des Pascaliens de Da Nang. Nous nous souviendrons longtemps de son sourire chaleureux, de sa disponibilité pour les amis, de sa fidélité aux réunions BP à Da Nang, presque toujours accompagné de son fils Bảo.
Ses obsèques ont eu lieu le mardi 14 Aout 2018 au cimetière Gò Cà. Chí Luận rejoint ainsi son épouse, disparue il y a déjà longtemps.
Nous présentons nos sincères condoléances à sa famille et l’assurons de notre profonde affection dans cette dure épreuve.
Bien amicalement,
ABPDN
.
Couronnes présentées par Lê thị Nhân Hạnh (BP70), Trần thị Niệm (BP70), Định Vy Cư (BP70), Đinh thị Bích (BP71), Nguyễn thị Tuyết Nhung (BP71), Tống văn Thụy (BP71), Đoàn thị Ngọc Lan (BP72) và Ngô thi Hồng Huệ (NH77)
.
.
Vĩnh Chánh (BP65-66) Chúng tôi xin được chia buồn với cháu Bảo cùng gia đình bạn Trương Chí Luận và xin cầu nguyện cho linh hồn bạn Luận sớm vào chốn vĩnh hằng. Chúng tôi cũng xin chia buồn với gia đình Blaise Pascal về sự ra đi của một khuôn mặt từng sinh hoạt và đóng góp nhiều cho GĐ Blaise Pascal tại Đà Nẵng. Thành Kính Phân Ưu. Vĩnh Chánh và vợ, BP 65-66
Bui van Long (BP71) Bonjour à vous tous mes chers amis pascaliens, Quelqu’un pourrait-il me dire si notre cher Trương Chí Luận BP72 serait par hasard le fils d’un dentiste chinois qui habitait près de cho Han (rue Nguyen Thai Hoc actuellement) ? Merci d’avance à vous ! Long Rajan Hassamal
Doan thi Ngoc Lan (BP72) Bonjour Long, C’est tout a fait exact ! Luan est le fils d’un dentiste chinois habitant pres de Cho Han, rue NTH actuellement. Son ancienne residence se divise maintenant en 2 cabinets cote a cote, celui du frere de Luan garde l’ancienne enseigne Dai Dong, celui de Luan est Dai Tin. D’apres Bao, le fils de Luan, le cabinet Dai Tin sera loue a un dentiste ami en attendant que lui meme devienne dentiste a son tour dans 2 ans. Ngoc Lan
Bonjour mes amis de B.P. Merci à vous pour votre prompte réponse. En effet c’est bien Luan, une de mes connaissances mais pas de ma promotion. Son père était notre dentiste de famille. Moi j’habitais au 42 Dong Khanh, ma mère tenait le bazar Dieu Tuyet. On était amis et sortions souvent ensemble. Que Dieu ait son âme et qu’il repose en paix. Toutes mes condoléances à sa famille. Que mes prières se joignent aux vôtres et l’accompagent durant ces moments difficiles. Long, son ami d’antan.
Hồ thị Mỹ Hậu (1948 – 2018) . . Cheres Toutes, Chers Tous, Nous sommes tristes de vous annoncer la disparition de Hồ thị Mỹ Hậu (BP68), survenue le lundi 7 Mai 2018 a l’hopital John Hopkins de Baltimore, MD – USA, suite a une grave maladie. Ses obseques auront lieu au : Donaldson Funeral Home 12540 Clarksville Pike Clarksville, MD 21029 Les heures de visites sont fixees au Samedi 12 Mai de 10h a 12h Nous presentons nos sinceres condoleances a son epoux Từ Ngọc Quang et a leurs enfants et les assurons de toute notre sympathie en ce moment douloureux. Bien amicalement, ABPDN .
—– Forwarded Message —– From : Linh Nguyen To : BP68 Sent : Monday, May 7, 2018, 11:06:34 PM GMT+2 Subject : Tin buồn Xin thông báo cùng các bạn là Mỹ Hậu vừa mới mất trong nhà thương John Hopkins. Tang lễ (có thể) sẽ cử hành vào cuối tuần này ở Laurel, MD. Mình sẽ thay mặt các bạn BP thăm viếng linh cửu và gởi vòng hoa phúng điếu. Tuần trước mình có đi thăm Hậu, hãy còn vui và tỉnh. KL . Nguyen thi Thuy (BP68) Thật hụt hẫng và bất ngờ. Hậu đau ốm thế nào mình ko hề hay biết … Thuở nhỏ lúc còn ở đường Nguyễn Tri Phương gần Ngã Năm, đã có những ngày tháng kẹp đi chơi với nhau, đến nhà Hà thị Thuận (BP69) gần đó… Lúc qua Mỹ họp bạn ở nhà Linh Nghiêm, hụt gặp mặt, thời gian hạn hẹp, lúc đó nói chuyện điện thoại, chỉ biết Hậu bận săn sóc ông chồng ốm… Một người bạn của thuở niên thiếu ra đi… một trang sách gấp lại …
Jacques Rochel (BP68) Toutes mes sincères condoléances à toute sa famille. Que Dieu ait son âme. jr
Vinh Khoa Cám ơn Nghiêm Linh đã thông báo và gởi vòng hoa phúng điếu. Que My Hau soit heureuse là où elle est.
Khoa Ngoc Tran (BP73) Xin cho tôi gởi lời chia buồn cùng gia quyến. Cầu chúc cho linh hồn của Chị sớm tiêu diêu miền Cực lạc.
Vĩnh Chánh (BP65-66) Xin thành thật chia buồn với anh Quang và chung lời cầu nguyện cho linh hồn chị Hồ Thị Mỹ Hậu vào cỏi vĩnh Hằng. Thành Kính Phân Ưu Mission Viejo, CA 92692
Le van Tien (BP68) Hau nghi hoc sớm (vào SGN), nen it nguoi biet Hau. Nha Hau o Nga Nam (tiem ban thuoc Cam Le). Hau la em Anh Phuc. Tien
Nguyen thi Cuc (BP68) Cảm ơn Linh đã đưa tin và nhất là đã đến chuyện trò nâng đỡ tinh thần Hậu, giúp Hậu có nụ cười thật tươi lần cuối gửi bạn bè … Quý lắm Linh ơi ! Cúc
C’est avec une grande tristesse que nous vous annonçons le décès d’Alain Cokkinos (BP68), survenu le 6 Novembre 2017 à Roscoff, en Bretagne. Alain est le fils de Madame Vigouroux, notre Professeur de Français, et frère de Pierric (BP66), Laurent (BP71) et Sylvie (BP72).
Depuis quelques années, nous savions qu’Alain était atteint d’une grave maladie contre laquellle il luttait en silence et avec courage comme en témoigne l’email de Jacques Rochel (BP68) ci-dessous.
Grand sportif, il a été Chef d’expédition au Mont Everest et a parcouru le monde dans ses missions de défenseur de l’environnement et de la planète.
Nous présentons nos sincères condoléances à Isabelle, Pierric, Laurent, Sylvie et les assurons de notre profonde sympathie.
Que notre ami Alain repose en paix.
Bien amicalement,
ABPDN
.
————————————————————————
Expéditeur : Jacques Rochel Date : 8 novembre 2017 05:04:35 UTC+1 Destinataire : BP68 Mes chers amis, Je viens d’apprendre par Isabelle que, après avoir longuement souffert, Alain nous a quittés. Tout ce temps que j’ai parlé avec lui, il a bien caché la gravité de son mal, stoiquement comme un spartiate. Il voulait certainement nous épargner à tous la triste vérité. Il a été incinéré ce matin et ses cendres seront déposées au côté de celles de Madame Vigouroux. Toujours humble et réservé, il n’a voulu aucune cérémonie. Il restera à jamais dans notre esprit et notre coeur. L’amour et l’affection que nous avons pour lui ne peuvent être dépassés que par Dieu lui même.
jr
.
Hommage des BP68 a Alain …
.
.
Nguyen thi Thuy
Je reste sans mot…
—————————-_________________________________
Nguyen Huong
Mon cher Alain, je te dis AU REVOIR.
Isabelle, de Saigon, du fond de mon coeur, je t’envoie mon soutien moral. Pascaliennement . Matthieu Huong Tran Ngoc Vien Merci JR Une photo en memoire d’Alain …
Isabelle, …Speechless, we love and miss Alain Tien + Tran Maryland, USA
Nguyen Trung Nghiem & Dao Khanh Linh
So so sad to hear the news…. N&L
Vinh Khoa Justement
j’allais écrire à Jacques pour avoir des nouvelles d’Alain. Toute sa vie est remplie d’exploits qu’il évoquait à demi-mot. Le dernier n’a pas été son périple dans un glacier pakistanais en août de cette année, mais de vivre jusqu’au dernier souffle malgré la souffrance. Il projetait de nous recevoir en septembre … Je continuerai à lui parler de temps en temps dans ma tête. Ci-joint une photo de leur maison qu’on voit ici avec la plaque sur Alexandre Dumas.
Hélas ! Jamais 2 sans 3 ! Je l’ai raté lors des deux dernières reunions et cette fois c’est pour l’éternité !! Je vous écris de Londres, l’âme en peine .. J’ai souvent dit à Huguette qu’il ne fallait pas que je quitte la France car à chaque fois je reçois une triste nouvelle… Une pensée profonde pour Isabelle, à ses frères Laurent et Pierrick et sa sœur Sylvie Bien à vous tous ! Claude
Nguyen thi Cuc
Non, on n’a rien à regretter. Alain n’aurait pas souhaité notre visite dans son état. On l’a soutenu de loin, du mieux qu’on pouvait pour notre ami. Qu’il continue de nouveau à discuter de tout avec Yvonne, sa maman, comme avant. Et l’emmener faire de grandes balades en tête à tête dans sa jeep….. Nguyen van Thien Huu A la mémoire d’Alain, notre cher ami d’enfance….. Qu’il repose en paix auprès de sa maman.… Nguyen van Chuong Au revoir Alain, tu as rejoint Madame Vi. Sincères condoléances à toute la famille. Ton courage nous a touchés Chương – San Tran Minh The Apres Tran Van Nam, nous avons encore perdu un tres cher ami de notre jeunesse. Pour moi, Alain represente le courage et la sagesse. Nos sinceres condoleances a Isabelle et a toute la famille d’ Alain. Je me permets d’envoyer un requiem a nous tous pour lui dire adieu. The – Van
Do not stand at my grave and weep Do not stand at my grave and weep ; I am not there. I do not sleep. I am a thousand winds that blow. I am the diamond glints on snow. I am the sunlight on ripened grain. I am the gentle autumn rain. When you awaken in the morning’s hush I am the swift uplifting rush Of quiet birds in circled flight. I am the soft stars that shine at night. Do not stand at my grave and cry ; I am not there. I did not die. * Đừng nhìn mộ tôi mà khóc Vì tôi chẳng còn nơi đây Vì tôi đã thành khói mây Thành cơn gió thoảng Thành ánh sương tan Thành nghìn ánh sáng Thành tiếng mưa buồn Đừng nhìn mộ tôi mà khóc Vì tôi chẳng còn nơi đây Vì tôi vẫn mãi quanh đây Cùng loài chim én Rộng cánh xa bay Cùng nghìn tinh tú Rọi ánh sao mai Đừng nhìn mộ tôi mà khóc Vì tôi chẳng còn nơi đây Vì tôi đã thành khói mây Vì tôi vẫn mãi quanh đây… (lời dịch tiếng Việt : Trần Việt Tước)
Nguyen van Thong
Bonjour à Isabelle, Bonjour à tous,
Voila encore un ami qui quitte le groupe BP68. J’étais ému jusqu’aux larmes en l’apprenant à l’instant. Je me doutais bien, du fait de ce si long silence depuis l’année dernière, qu’Alain luttait contre sa maladie. A Isabelle j’envoie mon soutien moral pour tout ce que tu as fait pour notre ami Alain. C’est un homme rare à notre époque. Avec nos amis, je partage notre tristesse. Alain a réalisé de belles choses, a vécu de beaux moments. J’apprécie sa manière d’être au monde. Discret, passionné, aspirant à l’absolu et s’intéressant aux vraies valeurs. Une belle âme.
Hua Lac Thanh
Que c’est triste ! Alain, it était si gentil et serviable à tout le monde. Je me souviens encore de la dernière fois où je l’ai rencontré à notre réunion en Belgique. Et j’étais vraiment ému de remarquer la façon dont il traitait Mme Vigouroux. On dirait qu’il avait le sens de “hiếu thảo”. C’est une grande perte pour nous tous. En tout cas, merci à Rochel de nous faire parvenir la nouvelle. Thanh
Jacques Rochel
“I, I wish you could swim, like the dolphins, like dolphins can swim…” David Bowie, Heroes. Ces paroles me reviennent quand je pense à Alain car, dans notre adolescence, je voulais pouvoir nager comme lui, lui qui nageait comme les dauphins. Alors que j’avais de la peine à flotter, il pouvait déjà traverser à la nage la baie de Tiên Sa. Il disait “je suis brisé de fatigue, mais c’est une fatigue qui fait du bien…”. Ayant du sang grec dans ses veines, il était dans son élément dans l’eau. Alors pendant les trois mois de vacances scolaires, un jour il m’a demandé de lui donner un coup de main pour construire un catamaran. Tout progressait bien jusqu’au moment où il a fallu trouver du contre-plaqué marine pour la coque ! Hélas il était impossible d’en trouver ou en commander… Nous avons donc essayé avec de la tôle galvanisée, mais des problems d’étanchéité sont apparus … Conclusion : projet coulé ! À la place il s’est acheté un petit canot qu’il a baptisé “Surcouf” – un penchant pour l’esprit rebelle se dévoilait ! Une autre fois au milieu d’un orage de mousson, nous avons sorti “Surcouf” sur la rivière Hàn pour chevaucher les vagues, avec ses frères Pierric, Laurent, Pascal Kennibol et moi. Il va sans dire que les adultes au Cercle Nautique, ahuris, nous avaient bien houspillés pour notre témérité stupide ! Évidemment nous nous remémorons tout cela avec sourire et soulagement ! Pourtant un jour Alain décida de quitter Danang. Il voulait se rendre à Saigon par bateau, rien que pour faire l’expérience d’un voyage peu ordinaire, et rentrer en France passer son Bac (Math Spé, à Brest). Ensuite il a fait l’École Nationale Supérieure de Techniques Avancées. C’était un bon choix qui lui a permis de trouver un boulot avec beaucoup de temps libre pour poursuivre d’autres passions. Entre autres : l’alpinisme, la mer et, sac à dos sur la route ! On l’aurait retrouvé dans les Alpes, les Andes, l’Himalaya (où un de ses amis a été tragiquement tué par une avalanche de roches). Avec sa compagne Isabelle, ils ont ramé une partie de l’Adriatique, le Golfe du Mexique ; pédalé la piste Ho Chi Minh, randonné deux semaines sur les pistes des Appalaches, et qu’en sais-je encore… ! Avec Isabelle, ils ont couru plusieurs marathons. Il avait aussi participé à maintes compétitions “Iron Man”…. Nous avions perdu contact après son départ de Danang. Mais grâce à l’avènement de l’Internet, nous avons pu nous retrouver trente ans plus tard en 1999, et petit à petit, tous nos autres copains et pascaliens, lointains et chers ! Pour un esprit qui aime le soleil sur le visage et le vent dans les cheveux, les pistes peu fréquentées, les chemins écartés, les pentes vertigineuses, les vagues salées… ce ne sont pas les bouquets de roses et de glaieuls qui ponctueront son chemin, mais plutôt les fleurs sauvages qui s’épanouiront chaque printemps le long de ses pas pour célébrer une vie pleine et intensément vécue.
Priere d’envoyer a la famille d’Alain : En ces moments si difficile, je désirais vous témoigner mon affection. Je suis certain que vous serez réconfortés par l’amour de ceux qui vous entourent. Mes affectueuses pensées vous accompagnent. Ngọc Trân (BP 73, du Vietnam)
Joel Luguern (Prof de Nguyen Hien)
Je n’ai pas connu Alain Cokkinos car il avait quitté Da Nang avant que je n’y arrive (en 1969). Mais, à lire tous les témoignages le concernant, je regrettte beaucoup de ne pas l’avoir rencontré. Je suis sûr que nous nous serions bien entendus. En 1969, Mme Vigouroux, sa mère, avait déjà quitté Da Nang elle aussi, mais les élèves et les professeurs parlaient encore beaucoup d’elle. Elle avait marqué les esprits. Je présente toutes mes condoléances à la famille d’Alain. Joël Luguern
Vu Quoc Dung (BP67) Mes sincères condoléances à la famille d’Alain Cokkinos. Je connais peu Alain, mais élève de Mme Vigouroux et connaissance de Pierric, on ne peut oublier cette Famille. VU Quoc Dung BP67 Jean-Claude Bressieux Chers amis Pascaliens J’ai appris avec beaucoup de tristesse la disparition d’Alain Cokkinos. Je ne le connaissais pas personnellement car il était déjà parti lorsque je suis arrivé au lycée Blaise Pascal mais j’ai travaillé avec beaucoup de plaisir avec sa maman Yvonne Vigouroux et j’ai eu comme élève son frère Laurent. J’ai un peu connu également sa sœur Sylvie même si elle était trop jeune pour être dans mes classes. Je présente mes sincères condoléances à son épouse Isabelle que je n’ai jamais eu l’honneur de rencontrer et à toute sa famille. Mes chères Pascaliennes, mes chers Pascaliens, j’espère que vous allez bien et je vous embrasse toutes et tous tendrement en espérant que les prochaines nouvelles que je recevrai de vous seront bien meilleures.
Jean-Claude
Vendredi 19. 01. 2018
Vinh Khoa (BP68)
À l’initiative de Cúc et selon une coutume francaise, notre réunion amicale à Ans a rendu hommage à notre regretté Alain. Isabelle n’a pas voulu que les circonstances de sa disparition restent chose cachée. Donc nous savons tous maintenant qu’Alain a volontairement mis fin à ses souffrances dues à la maladie. Personnellement, j’approuve entièrement notre ami pour cet acte réaliste et courageux qui est conforme à sa logique de vie. Les principes d’Alain peuvent parfois heurter d’autres conceptions de vie, mais il a toujours été très, très droit et honnête envers lui meme, et de ce point de vue j’ai à apprendre de lui.
Nous avons parlé de nos problèmes de santé :-), de musique et de peinture : Thọ & Yến nous ont fait écouter des enregistrements au piano de leur fils, Chuong et San ont montré quelques unes de leurs belles réalisations en peinture à l’huile. Nous avons bien mangé et bu … Merci à Thuý ( retenue par une réception professionnelle ) pour les succulents bánh dẻo, à Silvana ( au travail ) pour les bons biscuits siciliens. Viên (toujours au VN), on ne savait pas que Graziella etait rentrée en Belgique avant toi sinon on l’aurait invitée.
Portez vous bien ! J’espère n’avoir oublié personne … Bonne année à tous
K
.
Poeme choisi par Cuc et lu par Claudine lors de la rencontre :
” Un homme était en train de mourir. D’épaisses gouttes de sueur coulaient sur son visage. Ou étaient-ce des larmes ?…. … C’est triste, un homme qui meurt. Pourtant, qu’aurait dit un témoin, s’il y en avait eu un, de la mort de cet homme-là ? A coup sûr, il aurait juré sur tous les saints qu’avant de pousser son dernier soupir, l’homme avait sourit.”
Nous avons la grande tristesse de vous annoncer le décès de Đồng Thị Bích Thủy (BP72), survenu le 9 Février 2017 à Saigon, à la suite d’un accident vasculaire cérébral.
Les obsèques auront lieu le 12 Février 2017 à Saigon.
Après des études à l’Université de Lausanne et l’obtention d’un doctorat en gestion informatique à l’Université de Genève, Bích Thủy est rentrée au VN en 1986 et a enseigné à la Faculté des Sciences Naturelles. Au moment où l’informatique du VN en était encore à ses premiers balbutiements, sa contribution dans ce domaine a été inestimable. Elle a aidé à poser les bases de son enseignement et à former les premières générations d’informaticiens du VN. Son expertise, sa vision et son engagement ont inspiré estime et respect de ses pairs et lui ont valu le surnom “La Dame IT du VN” !
Bích Thủy a occupé plusieurs postes importants dans l’enseignement dont celui de Vice-Doyenne de la Faculté des Sciences Naturelles de 2002-2007, de Présidente de l’Association des Universités francophones de la région Asie-Pacifique (CONFRASIE) de 1998-2010 …
Sa disparition prématurée laisse un grand vide. Nous perdons une ancienne condisciple talentueuse, une amie charmante et discrète et le monde scientifique vietnamien perd une pionnière brillante et dévouée.
Nous présentons nos sincères condoléances à son époux Lương văn Lý, à leurs enfants Hà My & Minh Phương et Yên Khê, à son père M. Đồng Sỹ Tụng, à ses frères et soeurs – Đồng Sỹ Chuyên (BP73), Đồng thị Bích Ngọc (BP75), Đồng thị Bích Vân (NH77), Đồng thị Bích Châu (NH79) – et les prions de croire en l’expression de notre profonde sympathie dans cette douloureuse épreuve.
Vous trouverez ci-après un extrait du journal Tuổi Trẻ sur Bích Thủy à l’occasion de la Journée de la Femme en 1988 et un article paru dans un autre journal vietnamien concernant sa disparition.
Trưa nay KT cùng BVân lên nhà Tang lễ thành phố HCM để viếng BThủy. ? KT cảm thấy muốn bịnh và nặng nơi ngực như muốn sụm xuống khi nghe BVân báo tin buồn này, lúc hơn 6g sáng. BVân cũng nói với giọng hoảng hốt sững sờ. KT mới điện thoại cho BThủy hồi Tết tây này, nói là KT hổng có đi dự bữa cơm với BThủy và vài bạn vì bận và nhà có đám cưới, mệt mỏi nặng đầu. BThủy lại cười phá lên và nói ” triết lý của Thủy là vậy, cái gì cũng không nghĩ nhiều cho đời nhẹ nhàng. BT lại nói bữa nào KT và BT đi uống cà phê tâm tình chơi chớ tuổi này không biết ai đi lúc nào.” Lúc nghe xong KT cũng hơi ngạc nhiên 1 chút, thấy sao có gì bi quan, nhưng nay nghĩ lại thật là 1 câu nói gỡ.?
KT và BV vừa đến cổng thì thấy 2 bạn hiền Ngọc Lan và Mai Sơn đón tụi này và sau thấy chàng Kaidi thấp thoáng đằng sau. Nhà tang lễ rất đông người, hoa phúng điếu giăng đầy khắp nơi tòa nhà lạnh lẽo và xám xịt. Có những 2 cái đám tang và hai cái quan tài nằm chính giữa cái sảnh lớn có 3 gian KT thấy mình hơi mơ mơ lù mù trong đám người và hoa phúng điếu, đoàn người toàn màu đen ảm đạm và hương khói mông lung. KT như trở lại thực trạng khi thấy hình của BT treo nơi đầu gian thứ 1, và bảng lớn Cáo Phó. KT mới tin là BThủy đã thực sự ra đi, đó là thực tế, không còn hy vọng, không còn tia hy vọng nào. Thấy như vậy KT lại nặng nơi lồng ngực và tim lại nhói đau. Nước mắt lại cứ trào ra. ? Có thêm chồng Mai Sơn và Bạn hiền Lương đến. Mọi người đếu phải chờ đến phiên mình, đoàn được vào theo thứ tự và chờ cho họ xướng tên mình là ai và quan hệ gì với người vừa mất. Mỗi người cầm 1 cây nhang. KT đi lên bực tam cấp đến vòng quanh quan tài và được nhìn mặt BT lần cuối và nhắn nhủ bạn nên yên lòng ra đi và thanh thản nơi cõi vĩnh hằng.?
KT ở lại nói chuyện cùng Ngọc Lan, Kaidi và Bích Ngọc 1 hồi lâu. BNgọc nói chị Trinh đừng có khóc. Chị Thủy rất vui vì ba và tụi em đã về kịp và nói chuyện với chị Thủy rất là nhiều điều. Cuối cùng khi em nói là chị cứ thanh thản ra đi thì chị Thủy tuy không nói được gì nhưng đã nghe hết và chị lại chảy nước mắt. Người đi đã dứt lụy trần, chỉ có người còn sống thì da diết với nỗi buồn, hụt hẩng và tuyệt vọng. Nói chuyện với NLan, Kaidi và BNgọc thì KT cũng có phần nhẹ lòng. KT và BVân có chào Ba của BThủy và chồng của Thủy là anh Lý nữa. Ba Thủy rất khỏe mạnh và phong cách vẫn sang trọng như xưa.
BVân và KT cầu mong cho BThủy được thanh thản ra đi và siêu thoát. Cầu mong cho tất cả chúng ta được bình an và có nhiều niềm vui. .
.
.
Lê Đức Quang (BP72)
Chers amis,
La dernière fois que j’ai vu BT c’était au cours d’une conférence de Confrasie à Huê : BT au micro de l’intervenant, Q au micro de la cabine d’interprète … Et on n’y avait que très peu de temps d’échanges entre amis au cours du buffet.
Comme le temps passe vite, et bien souvent, on n’est pas conscient que la vie sur “voie publique” (nous) l’emporte sur celle des relations amicales ou intimes.
Ci-dessus ce que je viens de lire dans la presse ….
A vous tous Courage et Sérénité. De même, Equité et Lucidité dans la répartition de notre budget Temps … Ô combien limité !
“Philosopher c’est apprendre à mourir” (Montaigne).
Amitiés.
Quang
.
Trần thị Hoa (BP72)
Nhớ Thủy Sao mi lặng lẽ rời tụi tao Không lời ly biệt dấu hiệu nào ? Mi về bên mẹ nằm yên nghỉ Để đám bạn thương nước mắt trào ! Kỷ niệm xa xưa ùa về lại Từ ngày mẫu giáo tay nắm tay Xếp hàng trước lớp chờ cô tới Tuổi ngọc hồn nhiên nhớ từng ngày. Trung học mi cao dáng gầy gầy Ngang lưng óng mượt làn tóc mây Ít nói nhưng khi nhoẻn miệng cười Nụ cười răng khểnh có duyên thay ! Bàn tay uyển chuyển phím dương cầm Nhẹ nhàng nhưng vững chải bền tâm Yêu khoa học chọn cùng ban toán Đọ với nam nhi quyết một tầm ! Một đời hoạt động không ngừng nghỉ Lục tuần qua đấy có xá chi Mong nâng thế hệ càng thêm tiến Giảng dạy ngày đêm chí kiên trì.
Mi đi kỷ niệm còn ở lại Thương tiếc đau buồn nặng chĩu vai Ngàn thu Thủy nhé về yên nghỉ Cõi Phật nương thân xóa tháng ngày.
Germany 9.2.2017
Hoa
.
Trần Ngọc Khả (BP71)
Bài đăng facebook 11/02/2017 :
Nửa đêm đang ngủ, nhận được tin nhắn của 1 bạn học thuở nhỏ, chỉ ngắn gọn : “BT đã giã từ chúng ta” Bàng hoàng là 1 từ ngữ quá yếu để diễn tả tâm trạng SH khi vừa lướt qua dòng chữ đó … BT là em gái 1 bạn chung lớp thuở còn nghịch ngợm. Sau những năm rời trường cũ, lần đầu gặp lại vào khoảng 1987. 1 tình cờ : mình tốt nghiệp CNTT, muốn đóng góp gì đó cho đất nước, nên lúc về nước đến 1 ĐH ở SG để tìm hiểu thì gặp BT. BT đã quyết định về nước trước mình và đã thật sự tham gia đóng góp. Gặp nhau mừng rỡ, nói về CNTT thì ít mà về kỷ niệm Blaise Pascal thì tưởng chừng thời gian không bao giờ đủ. Nhiều điểm chung : cùng trường, cùng ngành, cùng chí hướng. Hẹn nhau lần khác … Thế nhưng lần gặp sau, lần cuối và cũng là lần duy nhất gặp lại BT là tháng 4 2010 khi Má SH mất. BT đã bay từ SG ra ĐN thắp nhang viếng rồi lại quay vào với công việc bề bộn. Mỗi lần có dịp ghé SG mình đều liên lạc với BT nhưng chưa bao giờ hẹn gặp được vì cả 2 đêu bận bịu. Hôm nay không có gì còn có thể được nữa, tâm trạng hụt hẩng, tự trách nhiều với cảm giác thêm 1 lần thất hứa.
Câu chuyện trong bài thơ sau đây chỉ là hư cấu nhưng dựa trên 1 tâm tình thật mà cái đau buồn không khác nỗi buồn hôm nay. Không biết Thủy có yêu thơ không ? Mong rằng những dòng thơ này có thể giúp Bích Thủy ra đi dịu dàng êm ái và thay SH tiễn BT về nơi yên nghĩ cuối cùng, ngay chính trên quê hương của BT, nơi BT đã dày công tham gia xây đắp mấy chục năm nay.
Xin chia buồn với Chuyên và gia đình BT. Đặc biệt thân tặng các bạn BP từng có nhiều kỷ niệm đẹp với “Chiếc cầu hò hẹn“.
.
Chiếc cầu chưa hò hẹn Chiếc cầu xưa trong sân trường cũ Chẳng một lần đón bước em tôi Bởi thẹn thùng nũng nịu bờ môi “Sợ bạn thấy, chúng cười cho chết”. Bên cầu xưa những chiều nắng tắt Tan trường rồi nấn ná làm thơ Lòng nôn nao mắt ngóng hằng giờ Lời chưa ngõ nên thơ ngần ngại. Gì như yêu lòng thẫn thờ ngây dại Biếng học bài vào lớp chỉ làm thơ Nghe xa xăm thầy giảng mắt hững hờ Mơ hò hẹn nắm bàn tay bỏ ngỏ. Bên cầu xưa tôi có người bạn nhỏ Giờ ra chơi hai đứa chuyện tâm tình Bạn thầm yêu người ấy cũng như mình Lòng đau xé từ nay tình riêng dấu. Rồi thấm thoát xa rời thời thơ ấu Xa chiếc cầu bè bạn dạt muôn phương Xa mái trường thầm dõi bóng người thương Thời gian cũng nhạt nhòa như đám bạn Lòng thầm vui biết tin miền đất lạnh Chim cá mây trời em có chạnh nhớ nhau ? Rồi chiều nao sét bỗng đánh ngang đầu Từ xứ lạnh tin em về đất lạnh. Chiếc cầu xưa chưa một lần hò hẹn Chẳng bao giờ còn đón bước em tôi Xót xa nhiều sao nước mắt không rơi Sao em nỡ mang theo dòng lệ nóng ?
Sông Hàn
.
Lưu văn Vi (BP72)
Dear All, Mai Son and I paid a last visit at 6 AM this morning to bid her farewell !
.
Cảm Tạ
Thân gửi các bạn BP72
Tuy có phần muộn nhưng xin cho tôi gửi lời cảm tạ chân thành của tôi và các cháu Hà My, Yên Khê đến các bạn lớp 72 Blaise Pascal vừa qua đã đến viếng tang, gửi hoa, gửi tin nhắn dưới nhiều hình thức, viết trên facebook để chia buồn và động viên chúng tôi trước, trong và sau tang lễ của vợ tôi, Đồng Thị Bích Thủy. Tôi đã chứng kiến một đôi lần tình bạn rất gần gũi và đằm thắm giữa các bạn ; tôi rất thích và cảm phục. Những biểu hiện vừa qua, khi Thủy không còn nữa, là điều khiến cha con chúng tôi rất cảm động và biết ơn.
Thân chúc các bạn sức khỏe, hạnh phúc và mãi mãi giữ gìn xanh tốt tình bạn này.
Lương Văn Lý
– . – . – . –
Phan Bá Phi
B.T, U70, mất mấy ngày sau Tết, là một trong đám bạn thân từ 1975, năm tôi rời Việt Nam đi du học Thụy Sĩ. Ngày ấy chúng tôi gồm một đám sinh viên trẻ, và có lẽ tôi thuộc nhóm “cao tuổi”, thường tham gia đi picnic, hát hò, hội họp, sinh hoạt nọ kia, lý tưởng tràn ngập nhìn về quê hương nay đã dứt chiến tranh, tin yêu cho tương lai của Đất Nước. Để rồi từ nhiều năm nay nhiều người trong đám thanh niên đầy nhiệt tình đó đau đớn nhìn cuộc sống trong nước phải gánh chịu quá nhiều tiêu cực. Đau hơn là không biết làm thế nào để đóng góp cho việc chung để làm cho những chuyện tiêu cực được bớt đi chứ chưa dám mong là không còn. Tôi, B.T và đám ấy ngày nay tuy bầu nhiệt huyết đã ít nhiều hạ độ cao nhưng tình bạn trong sáng những ngày ấy đến nay vẫn thiết tha và chung thủy trong lòng nhiều người trong đó có tôi. Tí nữa suýt gây lầm lỗi nếu quên không nhắc đến L. cũng trong đám bạn chung đó và đã thành ông xã của BT. Nhớ hoài, L. là một trong vài người (có T. “răng”) đã giúp tôi những ngày mới đến GE còn ngơ ngác anh nhà quê mới ra thành phố. Không nhớ tôi đã kể mấy lần cho vợ chồng bạn câu chuyện L dẫn tôi đi xe “tram” lậu vé (sau này mới biết đó là chuyện “thường ngày ở huyện” của đám sinh viên “con bà Cả Đọi” đến từ mọi miền trên Thế Giới). Lần ấy, nói đúng kiểu Việt Nam là “sợ muốn té đ… ”. Bây giờ BT đã mất rồi nói vậy không sợ BT sẽ nhẹ nhàng bảo “Cái anh P. này, nói năng chi lạ rứa ?”, tính cách nhẹ nhàng và nhu mì của T. là thế, những mong rằng L. vui mà bảo rằng “cha P. này nói lung tung quá”. BT đi rồi để lại bao tiếc thương cho bạn bè, nhớ nhung cho L. Ngày đi ăn chung với một nhóm bạn nay là người Thụy Sĩ “gốc Việt”, người Mỹ “gốc Việt” là tôi, L. bảo “bây giờ tôi sợ quay lại những nơi mà ngày xưa tôi với bả cùng đi nghĩ với nhau như Nha Trang, Dalat chẳng hạn”, chính xác câu nói là như thế nào tôi không nhớ rõ nhưng ý là thế. Tình nghĩa sâu đậm từ lúc hai bạn bỏ Thụy Sĩ giàu sang quay về quê hương ngày ấy còn đói khổ với muôn vàn khó khăn ; hai bạn nhất là BT đã trụ được và đã làm đươc nhiều việc có ích cho quê hương. Xin được ngã mũ quí phục. Tin BT mất, gần hai tháng trước khi lên máy bay về nước năm nay, chỉ biết nhờ đứa em ở VN thay mặt tôi và gia đình đến viếng tang và từ Seattle gửi dòng nước mắt tiễn đưa T. Năm ngoái, được tin BT bị ung thư, ngay hôm sau từ Mỹ về đặt chân đến Saigon, tôi cùng thằng em đến thăm BT tại nhà. Tuy rất ốm nhưng T. bảo tình hình bệnh đã ổn, đã đi dạy trở lại. Mừng cho BT và cả cho L. Gặp lại L&T và M “râu” lần đi ăn chung, ăn chay và uống bia “chay” không cồn, nhập từ một nước nào đó ở Trung Đông quên tên rồi. Thủy cũng ít nói như bao lần. Lần đi thăm và lần đi ăn chung đó từ nay là hai kỷ niệm dễ thương mà tôi sẽ nhớ mãi.
Mấy ngày trước khi bay về Mỹ, điện thoại chào biệt L. và hỏi L. đã bớt buồn chưa ? “Cũng đỡ nhiều, bạn bè ai cũng mong tôi bớt buồn. Họ rủ tôi ra ngoài, đi ăn uống ….”. Vì bạn bè ai cũng thương quí vợ chồng ông, vì ông bà là hai người bạn chân tình từ nữa thế kỷ nay….
C’est avec une grande tristesse que nous vous annonçons la disparition subite de Võ Văn Đạt (BP72), survenue le 9 Septembre 2016 à Tustin, Californie.
Võ Văn Đạt, ou Dr AD pour ses amis BP72, a fait ses études à l’Université de Laval – Canada et a été Professeur d’économie au Département des Sciences Humaines du Collège Sainte-Foy – Québec. Il a reçu en 1986 le Prix du Ministre de l’Enseignement Supérieur et de la Science pour son livre “Introduction à l’Economie”, publié par les Presses de l’Université du Québec. En 1990 il s’installait en Californie où il a fondé la société “DAT Advertising Group” in Westminster – L.A. et en a été son Président jusqu’à ce jour. Fidèle au Forum BP72, il tenait souvent ses amis informés de ses activités caritatives au Viet Nam à travers SAP-VN (Social Assistance Program for Viet Nam) dont il était un des membres du Board of Directors.
Nous présentons nos sincères condoléances à son épouse Nguyễn thị Chi Lan et à son fils Võ Ngũ Hành Sơn, à ses frères et soeurs (dont Vo van Phac BP66) et prenons part à leur peine en cette douloureuse circonstance.
It is a truly sad event & upsetting to see that some of our childhood & good friends slowly leaving this world so prematurely at relatively young age. Humanity will suffer without Dat’s presence and all his good deeds toward caring for the unfortunates in his birthplace. Thought of a short poem as a memorial to our departed childhood friend & high school classmate Vo Van Dat.
We, mortals, are like golden leaves Snapping off tree branches, Sometimes unexpectedly by a breeze, Sometimes naturally in its life cycle, Departing from this life now, We all wonder WHY ? So long our dear Friend, Forever may you rest in Eternal Life, To look after your loved ones As you tirelessly cared for the unfortunates.
HYT
Le Duc Quang (BP72)
Chers amis, C’est bizarre, je garde toujours en mémoire ces journées quand on était au collège ensemble. Notamment les débuts de matinée avec les conjugaisons et les récitations de poèmes. Ce n’était pas facile pour chacun de nous et Dat c’était pareil : il avait sa façon de réciter son poème, les bras bien croisés et les yeux fixés au plafond. Vers le ciel ? … Comme s’il y cherchait les rimes oubliés. Ou une aide céleste miraculeuse pour échapper à cette torture “poétique” matinale …
Voilà :
“Demain, dès l’aube, à l’heure où blanchit la campagne…” Tu partiras, vois-tu, nous sommes sûr que tu vas nous attendre … Nous savons certes que nous n’allons pas demeurer ici-bas pour l’éternité
Amitiés à Dat et à tous les amis du “Dortoir des Anges” de 72 : Courage et Sérénité pour faire adieu à Dat !
Quang (de Hue)
Nguyen Viet Hoa (BP72)
Lại thêm một người bạn thân ra đi. Hết sức bàng hoàng vì sự ra đi quá đột ngột của Võ Văn Đạt. Lần cuối cùng gặp Đạt cũng đã lâu rồi nhưng vẫn nhớ mãi khuôn mặt thật nhiều tình cảm của Đạt và nụ cười luôn nở trên môi. Hòa và Hà thành kính phân ưu cùng gia đình Võ Văn Đạt và nguyện cầu cho hương linh Đạt sớm được tiêu diêu nơi Cõi Vĩnh Hằng.
NGUYEN Viết Hòa & Hà Belgique
David Tran
Một buổi chiều rợp nắng ngày xưa, lực sĩ Võ Văn Đạt thân mến của chúng ta trong trang phục thể thao màu trắng đã cầm cờ chạy một vòng xung quanh sân vận động Chi Lăng khai mạc Đại Hội Thể Thao Trung Học Đà Nẵng. Năm tháng trôi đi và bè bạn tản mác khắp bốn phương trời, nhưng mình cũng được gặp lại Đạt dịp đám cưới của Trinh. Lúc đó vẫn thấy Đạt khỏe mạnh như ngày xa xưa. Nhưng thôi Đạt ơi, trước sau thì mọi người cũng sẽ lần lượt.
Lúc này, mình cùng bạn bè còn ở lại nguyện cầu Đạt thảnh thơi nơi cõi trời xuân miên viễn, Đạt nghe.
Nguyen Doan Phuong (BP72)
Ode à un ami Nous étions enfants pendant la guerre, Adolescents naïfs durant la guerre, Tous, éparpillés après la guerre, et Réunis par un lien imaginaire. Nous étions enfants de Lamartine, De Jean Cocteau et Blaise Pascal, Nous nous sentions certaine fois quelque part, “Centre de l’univers”, et “nombril du monde”. Sur les murs du lycée, sont gravés pour toujours, Souvenirs d’antan qui laissent des traces Sur le sable de la jeunesse et de l’insouciance. Nous avons traversé ensemble la rivière de l’existence, Espérant retrouver le berceau de notre plénitude … Ce n’est qu’un aurevoir, cher Ami !
DP
Nguyen thi Hoa (BP72)
Về nhận hung tin bạn cũ Một ngày trời chuyển sang thu Không gian tràn ngập sương mù Phủ người phủ cả tâm tư …
Cám ơn các bạn đã đại diện tiển đưa Đạt yên nghỉ giấc ngàn thu.
Nous sommes tristes de vous annoncer le décès de Trương Thành Tâm (BP59), survenu le 6 Septembre 2016 à Fountain Valley – California.
Originaire de Huế, anh Thành Tâm a d’abord etudié à l’Institut de la Providence à Huế puis, dès la création du Collège Francais de Tourane, a intégré sa première promotion. Lieutenant-colonel dans l’Armée de l’Air, il a émigré avec sa famille aux Etats-Unis après 1975.
Vous trouvez en piece jointe les informations concernant les obsèques de Louis Trương Thành Tâm.
Nous présentons nos sincères condoléances à sa famille et la prions de croire en notre soutien affectueux dans cette douloureuse épreuve.
Bien amicalement,
ABPDN
.
Cáo Phó
PDF, 44.3 ko
.
Collège Français de Tourane (1956-1957) Classe de 2nde avec Mlle De Gantès, Prof d’Histoire et de Géographie
Institut de la Providence – Thiên Hữu Học Đường – HUẾ
.
Ho Tang Binh (BP59)
Được bạn Hà Thúc Đạt ở Paris báo tin anh Trương Thành Tâm qua đời, chung tôi một nhóm bạn thân cùng học ở trường College Francais de Tourane xin thành kính chia buồn cùng chị Loan, các cháu và toàn gia.
.
Điếu tiễn bạn Trương Thành Tâm :
Bạn vừa yên nghỉ phương xa, Hởi ôi ! bái biệt xót xa vô cùng ! College nhớ mái trường chung, Tài trai binh nghiệp hào hùng Tâm ơi ! Nguyện cầu Thiên Chúa ba ngôi Đưa linh hồn bạn về nơi an bình. Thiêng liêng Thánh Đức siêu linh Nước Trời vinh hiển,muôn nghìn cao sang !
Cố Đô Huế, 12.9.2016.
Các bạn : -Hồ Tăng Bính (Hoa Kỳ) -Hà Thúc Đạt (Paris) -Trần Đăng Khoa (Đà Nẵng) -Võ Đình Ngọc (Hoa Kỳ) -Vương Ngọc Diệp (Hoa Kỳ) -Mai Văn Thuyết (Huế) -Nguyễn Định Quốc (Huế) -Trần như Ái (Đà Nẵng) -Nguyễn Hiến(Đà Nẵng) -Đặng ngọc Anh (Đà Nẵng) -Âu Bang Tương (Canada) -Nguyễn văn Chánh (Canada)
.
Marie-Florence (BP61)
Anh Tâm ra đi chắc có lẽ không ai buồn bằng MF, đã có quá nhiều kỷ niệm từ lúc còn nhỏ. Thật quá đột ngột, nước mắt MF chảy ra nhiều hơn lúc xin Anh tha tội cho đám thư sinh trong vở kịch Tần Thủy Hoàng, Anh là Vua, MF là Hoàng Hậu… Bạn bè lần lượt ra đi, ngó qua ngó lại không còn bao nhiêu người thân, buồn quá ! Chúc Anh yên giấc, hết nợ đời.
.
HHH (Providence)
TTT ui, Chắc toa còn nhớ nhiều lần moa bày tỏ ý moa rất thích bài thơ của một “lính chiến” đăng trong Tập San BĐQ của SanSẹo. Chép lại bài thơ gởi hưong hồn toa, hy vọng hương hồn toa phù hộ cho gia đình toa, trước hết là phù hộ hiền thê (*) của toa – chị Loan -, phù hộ bạn bè an lành dài lâu trên trần thế để tưởng nhớ và thương mến những người bạn như toa.
.
Xin được một lần tạ lỗi !
Xin tạ lỗi với đời trai khói lửa Những địa danh ngang dọc bước quân hành Đoàn tráng-sỹ qua sông lần vĩnh-biệt Tưởng đang còn cuộc rượu lúc tàn canh
Xin tạ lỗi cùng chinh-phu tữ-sĩ Giấc liêu-trai hồn quyện bóng trăng tà Những mãnh hổ nhớ sương rừng khí núi Cõi âm phần còn mải-miết bôn ba
Xin tạ lỗi với rừng sâu núi thẳm Cùng đại dương sóng cuồng nộ thét gầm Ngày tháng vẫn lạnh lùng qua ánh mắt Đứng ngây nhìn vòng sinh tử vô tâm
Xin tạ lỗi với khung trời rực lửa Đỡ bông dù bung tỏa giữa không trung Đôi cánh xoái đã nặng oằn bom đạn Đưa ta ra khỏi cơn bảo táp trập-trùng
Xin tạ lỗi mộng bình mông thuở trước Giấc nam-kha bay thấu điện Giao-Trì Ngoảnh mặt lại con đò xưa rẽ bến Cũng thôi đành như gỗ đá vô tri
Xin tạ lỗi cùng tâm tư khắc khoải Gánh trên vai mộng vá dải giang-hà Chân chưa mỏi con đường dài vạn dặm Lời thề xưa chừng vổ cánh bay xa
Xin tạ lỗi chí tang bồng hồ thỉ Kiếm cung xưa treo gió cuốn mây ngàn Quỳ chịu tội với hồn thiên sông núi Giấc mơ đời theo lịch-sử sang trang
Xin tạ lỗi với ai người chinh-phụ Đã hóa thân nàng Tô-Thị trông chờ Đứng sừng-sững giữa hai vầng nhật nguyệt Nhỏ xuống dòng lệ máu bốc thành thơ
(*) Xin tạ lỗi cùng em người hiền phụ Đã vì ta lận đận suốt một thời Cùng ngụp lặn trôi theo dòng sinh-mệnh Tấm gương đời cuối thế kỷ hai mươi
Trần Ngọc Nguyên Vũ Tập San Biệt Động Quân số 27 (trang 83-84) – Ca, USA
Nous sommes tristes de vous annoncer le décès de Vĩnh Từ BP65, survenu le 24 Janvier 2016 à Forcilles, à la suite d’une longue maladie. Nous présentons nos sincères condoléances à son épouse Pierrette VINH et à leurs enfants, à sa soeur Công Huyền Tôn Nữ Thu Thu (BP65), à son frère Vĩnh Nhẫn (BP63) et les assurons de notre profonde sympathie en ces heures de chagrin.
La levée du corps aura lieu le mercredi 27 Janvier à 13heures 30 au funérarium de l’hôpital Forcilles à Férolles Attilly (77330). L’inhumation dans le caveau familial aura lieu le vendredi 29 Janvier à 16 heures à Aumont-Aubrac (48130).
Bien amicalement,
ABPDN
.
KHÓC ANH VĨNH TỪ
Vĩnh biệt Anh, anh Vĩnh Từ ơi Từ nay trần thế vắng anh rồi Lìa xa thân quyến cùng bạn hữu Về với Thầy Cô chốn vĩnh hằng Sinh Ký Tử Quy mau siêu thóat Phiêu diêu Cực Lạc với thiên thu… Nhận được hung tin buồn vô hạn Xin được chia buồn với quyến gia Anh Vĩnh Nhẫn, Chị Thu Thu, Anh Hiệp Vĩnh biệt Anh, anh Vĩnh Từ ơi !
Ô hÔ, Ai Tai, Thượng Hưởng !
Trần Đình Thọ BP69
.
.
Classe de Première (1964) De gauche à droite : Đổ Nguyên Ngọc, Nguyễn Gia Uyển, Vĩnh Từ, Nguyển Mạnh Vỹ
La communauté BP est à nouveau touchée par le deuil.
Hoàng Anh Liêu (BP67), guide touristique de langue francaise, nous a quittés mercredi 25 Mars 2015 à Da Nang, des suites d’une longue maladie.
Des pascaliens et pascaliennes de différentes promotions ont rendu visite a sa famille ce jour.
Les obsèques auront lieu samedi 28 Mars 2015.
Nous présentons nos sincères condoléances à sa famille, à sa soeur Hoàng thị Trang (BP70), à ses frerfes Hoàng Anh Kỷ, Hoàng Anh Đại, anciens de BP, et les prions d’accepter nos affectueuses pensées dans cette épreuve.
ABPDN
.
Thành kính phân ưu cùng gia đình bạn Hoàng Anh Liêu . Nguyện cầu anh linh bạn sớm siêu thóat về Cõi Lạc Cảnh .
Matthieu Nguyen Huong BP68
Toutes mes pensées profondes s’envolent vers Danang, vers sa famille en deuil. Vài lời phân ưu thành thật.
Claude Poignard BP68
Xin cho tôi gởi lời chia buồn đến gia đình của Anh. Cầu chúc cho hương hồn Anh sớm phiêu diêu nơi miền Cực lạc.
Ngọc Trân (BP 73)
Kính gởi Gia đình Anh Hoàng Anh Liêu, Được tin anh Liêu qua đời, tôi xin thành kính chia buồn cùng gia đình anh và cầu nguyện cho hương hồn người quá cố bình yên nơi cõi vĩnh hằng.
Hồ Văn Hiền BP65 Falls Church, Virginia
Một người anh tinh thần, một người thầy thời thơ ấu vừa ra đi. Sáng nay tôi tiễn anh Hoàng Anh Liêu (BP67) về nơi an nghỉ cuối cùng… Lối trần ai Anh ghé vào chốc lát Xưa ân cần Anh dìu dắt tuổi thơ Rưng rưng mây tím ngắt tự bao giờ Trời thương cảm xót xa mưa chẳng dứt.
SH – BP71 28/03/2015
Bien chères vous toutes, Bien chers vous tous, Un grand merci à l’Amicale BPDN d’avoir diffusé cette triste nouvelle aux anciens. Je n’ai pas connu Hoang Anh Lieu (promo 67) car quand j’ai quitté cette chère école, elle ne s’appelait pas encore Blaise Pascal mais …Collège français de Tourane.. C’est si loin ! Le temps passe … Qu ’importe, il suffit que par un heureux destin nous ayons eu la chance de nous asseoir à un moment quelconque de notre jeunesse sur les bancs de cette même école pour qu’un sentiment d’amitié nous lie les uns aux autres. Toutes mes sincères condoléances à sa famille et a ses frères et soeurs . Hoang van Nam (BP60)
Trang vua qua lai San Jose dung mot tuan. Met moi, buon va ban ron vi viec lam, nen dem qua moi ngoi xuong, mo web site cua BP Danang , mo hop thu ca nhan – ma Trang khong he dung den tu ngay ve Viet Nam – va ua nuoc mat khi doc duoc nhung giong cao pho ve anh Lieu, nhung loi cau nguyen va chia buon cung chi em Trang.
Thay mat gia dinh anh Lieu va cac em cua Trang, xin duoc gui nhung loi cam on tre trang nhung rat chan thanh den tat ca cac ANH, CHI va cac BAN – quen biet hay khong quen biet anh Lieu- tu khap noi, den ban Minh Tam, cac anh Hoang Van Nam, Hoang Dinh Tuyen, Claude Poignard, den cac ban dai dien cho DAI GIA DINH Lycee Blaise Pascal va Nguyen Hien da den tham, phung vieng va chia buon, va nhat la cac ban Nhan Hanh, Vi Cu, Niem, Ngoc Bich, Ngoc Kha, da khong ngai troi mua, den tien anh Lieu lan cuoi. Le ra, Trang phai gap go cac ban mot lan de ngo loi cam on, nhung vi buon, vi tinh trang suc khoe cua me Trang, nen xin cac ban hy xa cho.
Kinh chuc cac anh, chi, cac ban va gia dinh thuong AN VUI.
Nous avons la tristesse de vous annoncer : Lê Trọng Nghĩa (BP67), la Voix des “Inconnus”, orchestre de notre lycée dans les années 60, s’est éteint le lundi 16 Mars 2015 à Valenciennes (France), au terme d’une longue maladie.
Ses obsèques auront lieu le vendredi 20 Mars 2015 à la pagode Ho Quoc à Roubaix.
Nous présentons nos sincères condoléances à ses frères et soeurs : Lê Mạnh Vũ (Phan Châu Trinh), Lê Kim Chi (BP70), Lê Tường Vi (BP72), Lê Quỳnh Giao (BP73), Lê Tuyết Nga (BP74), Lê Kiều Loan (Thánh Tâm), Lê Thùy Dương (Thánh Tâm) et les assurons de notre profonde affection en ce moment de deuil.
ABPDN
. .
Vừa nhận tin Bạn LÊ TRỌNG NGHĨA, BP67 Đã xa rời người thân và gia đình ngày 3/16/2015 taị Pháp. Vĩnh biệt giọng ca chính của Les Inconnus một thời trẻ trung đáng nhớ. Anh em BP xa gần xin chia buốn cùng Kim Chi và gia đình Xin góp lời cầu nguyện bạn Nghĩa sớm về chốn ngàn đời yên bình. Nguyễn Gia Uyển BP65
———————————————————————————–
A un camarade fort sympa et passionné de sports. Je regrette d’apprendre qu’il vivait en France sans avoir pu lui rendre visite une fois. Profonds regrets. Mes meilleurs souvenirs sont notre Noël 62 chez Nghia et nos sorties en vélo à Son Cha…. Sincères condoléances à toute sa famille.
Claude Poignard BP68
————————————————————————–
Xin thành thật chia buồn cùng Kim Chi và toàn thể gia đình. Nguyện hương hồn Nghĩa được an bình trên miền vĩnh cửu.
Trương Công Minh (BP 1966)
Tu Saigon, duoc tin buon, xin chia buon voi Kim Chi va gia dinh. Cau chuc Nghia an binh mai mai. Hoang Tam Hanh bp66 Xin chia buon cung Kim Chi va gia dinh va nguyen cau anh Nghia den noi an binh vinh cuu.
Tran Diem-Phuong BP70
Cho Ngoc chia buon voi Chi va dai gia dinh. Gia dinh BP lai vua mat di mot nguoi anh, xin cầu nguyện cho hương linh anh sớm được về cõi an lành. Cầu nguyện cho toàn thể tang quyến được sớm quên đi những nỗi buồn đau và được nhiều an lạc. Thanh kinh phan uu.
Ngoc Ho BP70
.
Souvenirs …
.
Dear Kim Chi , Anh là Nguyễn Thành Chấn xưa ở DaNang, nay đang ở Úc, là bạn thân của anh Nghĩa cùng chơi trong ban nhạc Les Inconnus 1964. Nghe tin anh Nghĩa vừa ra đi anh vô cùng xúc động. Ban nhạc tụi anh mới đó mà nay đã hai người bỏ cuộc chơi. Hồng Khắc Lê Minh là tay Bass đã đứt dây từ hơn 30 năm rồi. Nay thì anh Nghĩa buông Micro. Anh Chấn xin thành thật chia sớt nỗi buồn này cùng gia đình Chi. Nhân tiện anh gởi đến Chi vài hình ảnh của ban nhạc lúc anh Nghĩa và tụi anh đang trình diễn ở rạp Trưng Vương Đà Nẵng và một tấm hình vô tình hay cố ý anh Tòan (Đức Hoa) chụp được hình Chi once upon a time… Thân mến, Anh Chấn
Hồng Khắc Lê Minh (Guitar accord), Nguyễn Hữu Tòan (Lead guitar), Nguyễn Chấn (Guitar bass), Đặng Văn Trí (Drum) & Lê Trọng Nghĩa
Hàng đứng, từ trái sang : Nguyễn Hữu Tòan (BP66), Lê Trọng Nghiã (BP67) Đặng Văn Trí (BP65) Hàng ngồi, từ trái sang : Phan Ngọc Vọng (BP67), Hồng Khắc Lê Minh (BP66), Nguyễn Chấn (BP66), Nguyễn Mạnh Vỹ (BP65) và Nguyễn Gia Uyển (BP65).