Catégories
Hương Quê

Ra đi có Em mang theo Quê Hương

Ngày bước lên tàu đi vượt biên
Tay dắt con, túi rỗng không tiền,
Rời bỏ nơi chôn nhau cắt rún,
Chẳng biết bao giờ đời mới yên.

Rời bỏ quê hương ta ra đi,
Chẳng biết đời ta còn lại gì,
Dĩ vãng xin quên đừng tiếc nữa,
Đất nước ngoảnh nhìn đừng khóc chi.

Ta tưởng rằng ta hóa kiếp rồi,
Miếng ăn, tiếng nói cũng đổi thôi,
Giờ đây lột xác thân bèo dạt,
Sống làm người mới đất xa xôi..

Nào ngờ đã hăm mấy năm qua,
Vượt qua biết bao nỗi phong ba,
Vật đổi sao dời đâu chẳng biết,
Duy ta nhìn lại vẫn là ta.

Quê người, nếp cũ tưởng đã quên,
Nào ngờ cuộc sống vẫn thân quen,
Quê hương ngày đó chừng đã mất
Tạo lại nơi đây, tay vợ hiền.

Ngày 14 tháng 9 năm 2004
J.B. Ho