Catégories
Thơ

Hồng Khắc Kim Mai (BP65)

Hoa Giấy

Dẫu tên Hoa là Giấy
Hoa vẫn hồng song cửa
Một năm ba bận
Đỏ những chồi son

Em ngước mắt lên bắt con nắng lạ
Nhốt vào tim như hạ đến hôm nào
Khung cửa vẫn
Là nơi cho hơi ấm
Nụ hôn xưa đến với
Môi rất nồng

Ôm em đi dẫu xuân không còn nữa
Trước sau gì
Tên hoa vẫn là Giấy
Bút mực rưng rưng lời khóc ấy
Đời đi qua
Những bước
Rất
Hoang mang

Anh có vì em gửi những thương quen
Xô vô tận sóng
Vào trong khung kín
Hâm buồn vui
Ngọt. Đắng.
Giây đàn
Để mai kia không còn anh
Em về đâu
Một bóng
Bích Câu ?

Dẫu không mơ
Tên hoa này là Giấy
Bút em ghi hạt lệ dính đôi hàng
Thôi anh
Đừng chôn mình rất kín nhé
Bởi mai kia không còn anh
Duyên mình vẫn
Kỳ ngộ
Trái tim em
Vẫn
Bàng hoàng
./.

HKKM
09/25/2007

– ° – ° –

Giấy Hoa

Thuyền trôi lờ lững trên giòng sông khuya
Người đã theo ta từ muôn năm trước
Đem theo vết thăng trầm
Buộc tờ giấy hoa

Ta nghĩ mãi không ra lời thơm chân khiết
Ghi lên trang hồ điệp
Mùa hoa ngát chưa qua mà lá đã vàng cây
Bâng khuâng nhịp rụng
Không đành buông tay

Ta sẽ cài lên vai ai hạt sương mai
Đếm tuổi hoa niên mờ phai sắc biếc
Nửa giọt lưu ly đọng khóe mắt tình
Lung linh phong nhụy
Thề ước có bay xa ?

Nụ cười ta vẫn nở những hôn mê
Mực không hề phai mầu diệp lục
Giấy hoa như lụa hồng như xiêm y
Sao người mãi đắm đuối
Bên góc trời thơ ?
./.

HKKM
10/26/07

– ° – ° –

Mộng mị

Mắt người xưa vẫn rất đa tình
Như thanh kiếm bén nằm bên bờ đá
Chờ gọt những tháng năm
Mỏi mòn

Âm điệu thương yêu vàng thơm trên vùng trời băng giá
Cỏ mốc cũng biết nở hoa
Tím những bầu trời năm châu

Hôm qua hay hôm kia hay hôm nao
Khe nước và sao sương cùng nhau rửa những vết thương
Của tình yêu nghìn năm chôn dấu
Dễ gì phai giấc chiêm bao
Huyền hoặc tiếng đàn guitare rung rung lời tương tư
Dậy từ tâm thức
Dậy từ hai vũng xóay đắm say

Ai đã mở vòng tay đan võng
Buộc làn dây tình sữ
Trói người ?
Ai đã lấy mặt gương trong veo mầu hồ thủy
Rưới lên sắc hương trúc đào
Để lòng nghe
Giọt nước lao xao
Ướt những đồi sim
Và vỡ
Những bóng trăng

Nghìn năm vẫn thế thôi
./.

HKKM
09/05/2007

– ° – ° –

Mẹ tượng đá trông con

Chúng đã bay đi mất
Tổ không còn chim con lao nhao đòi mồi
Như hôm nao mẹ còn tha cọng rơm bắt sâu non nuôi từng đứa

Chúng đã đi hết rồi ư
Căn nhà bỗng trống như đồng hoang hết lúa
Lửa tắt ngúm câu ru mẹ hò
Nhạt nhẽo nồi cơm

Bây giờ mùa nào cũng là mùa đông
Mẹ ngồi im làm pho tượng đá
Rêu phong đã phủ kín
Tận tim

Nỗi nhớ mong có lúc thành rễ
Chôn mẹ qua đêm mộng thường
Con không còn thấy
Bước chân xưa mẹ dẫm muôn trùng
Đưa con vượt núi

Có những hên xui trời đất nào hiểu thấu
Những khuya lơ đâm nhói cơn buồn
Mẹ làm tên tù binh
Đeo gông cùm tình thương buộc gói
Khi mẹ con mình đã đứt giây
Ờ, đứt giây rốn
Rồi
./.

HKKM
09/30/2007

– ° – ° –

Thiên Sủng

Mặt trời chìm thấp xuống bờ Aegean Sea
Bầy quạ vung cánh trước khi trời tối
Tôi đó
Đói khổ trên con đường về nhà
Thèm vùi đầu trong nệm gối
Một giấc ngủ khôi nguyên
Thật bình yên

Lạy Thiên Chúa xin cho tôi trải lòng tin
Trên bánh xe lăn không ngừng của thời gian
Ức vạn niên kỷ
Không có khởi đầu cũng chẳng nơi kết
Tôi đi tìm chìa khóa để mở
Trái tim thiện mỹ

Trên ngai nhiếp thượng lai
Đôi mắt như muôn triệu tia lửa
Lời phán buông giữa những hồng phúc
Ở nơi vô cùng tận
Mùa gặt hái thiên sủng
Sáng láng bầu trời vạn tuế

Thiên thần vẫn giăng đôi cánh
Rạng ngời tin yêu
Cởi bỏ giùm tôi những khổ não triền miên
Chông gai hằng quì

Lạy Thiên Chúa
Xin cho tôi nung trái tim thật chín không hề rã
Cho tôi đi suốt con đường trầm lai không tỏa
Mặc khải kinh luân
Cho tôi quì bên bệ Ngài
Muôn thuở tri ân

Lạy bề trên
Tôi đã trở về nguyên thủy
Số không
0
./.

HKKM
11/20/07