Catégories
Nos Chers Disparus

Nguyen Viet Hoa (BP72)

.

Các bạn thân mến:
Được tin như sét đánh là Nguyễn Viết Hoà đã vĩnh viễn ra đi vì bịnh tim.


Hỡi ơi Hoà đã đi rồi
Còn ai tán dóc vui cười tiếu lâm
Hoà ơi mi ngủ ngàn thu
Tụi tao thui ruột âu sầu nhớ thương…

Dr. X

Lưu Thúc An:
Đây là vài cảm xúc về người bạn thân đã ra đi một cách đột ngột.
Nói đến Nguyễn Viết Hoà, thì ai cũng nghĩ đến một người bạn đầy nhiệt tình, vui vẻ, đầy sự tự tin và chân thành. Chúng ta lớn lên trong một thành phố nhỏ, đi học ở một trường tương đối cũng nhỏ nên quen biết từ nhỏ, mà cha mẹ, và chị em trong gia đình cũng quen và gần gũi luôn. Riêng An, tình thân với Hoà còn có nhiều kỷ niệm và thân thiết hơn, nhất là những năm cuối ở trung học. An còn nhớ năm Seconde, An không quên những buổi chiều ở lại trường để làm chung bài, An không quên những lần phá nghịch và chọc ghẹo, Hoà đem dấu xe của Ngọc Lan làm cô ta phải nửa giận nửa cười. Trong chúng ta, chắc cũng nhiều bạn nhớ rất nhiều những chuyến mướn tàu đi tắm biển ở Tiên sa. Nghĩ lại thì không thể quên những ngày vui tươi và hồn nhiên đó. Hè năm đó, bộ ba (Hoà, Tuấn và An) đi chơi chung một chuyến Sài Gòn, rồi Đà Lạt. Ba người có nhiều dịp chia sẽ tâm tư và dưới bầu trời trong với nhiều sao sáng, ba thằng đã bàn luận và thắc mắc không biết tương lai sẽ đi về đâu? Học xong lớp Première, Hoà vì lớn hơn một tuổi, phải thì Tú tài 2 băng để được đi du học sang Belgique. Năm sau, An và Tuấn được đi du học sang Suisse. Sau đó, khi việc học đã ổn định thì An chạy sang Mons để gặp lại Hoà. An không quên những ngày đó, hai thằng lang thang hết quán cà phê này đến quán cà phê khác cả đêm, sau khi Hoà đi làm về. Nghĩ đến những ngày ấy, là nhớ đến những kỷ niệm không quên được. Nay người bạn thân cũng ra đi, đoàn tụ lại với những bạn đã ra đi trước như Tuấn, Khôi, Đạt, Vi, Thuỷ, Cai dì, Luận, Chương, … Cầu mong linh hồn bạn sớm về miền cực lạc…
Tình bạn Vĩnh Cửu.
Lưu Thúc An


Nguyễn Hải Châu
Chỗ nào có Viết Hoà là chỗ đó vang lên tiếng cười. 

Hồi đó,
Nhăn răng hí mắt cười cho đã
Bây giờ,
Nước mắt lưng tròng nhớ mấy bây
.

Hong Yao Minh
Đúng là “con đường xưa lối cũ” vẫn còn đó…
Tụi này có dịp ăn cơm tối chung với vợ chồng Hòa/Hà và Minh Tâm/Roger ở nhà tụi này cách đây khoảng 7 năm… Hòa lúc 61 ở San Jose vẫn là Hòa lúc 16 ở tỉnh lỵ Đà Nẵng thân yêu của chúng ta…
RIP, Hòa.
.

Kim Trinh
Sự ra đi của bạn Nguyễn Viết Hòa là một nỗi đau lớn lao, quá đột ngột đối với tất cả chúng ta.
Bạn Nguyễn Viết Hòa là người bạn vui tính, dễ thương, thấy mặt bạn bè lúc nào cũng tươi cười rạng rỡ và người bạn đời là Hà thì xinh đẹp và hiền lành.
Trinh xin gửi lời chia buồn thành tâm đến gia đình và người thân của bạn Nguyễn Viết Hòa và cầu mong cho gia đình và người thân của bạn có đủ nghị lực để vượt qua nỗi khó khăn này.
Vô Cùng Thương Tiếc!
.

Le Duc Quang:
Chers amis,
Je suis votre élan amical à la mémoire de notre ami Hoà. En 3 étapes emblématiques :

A Blaise Pascal vers 1970 : Hoà était un mec “très combatif” contre ses amis de classe plus “minces” : preuve d’un ” courage inné pour se bagarrer“, on dirait !

BP- Camping en 70-71_6

Au tombeau de l’empereur Gia Long : il était sur le point de grimper sur l’un des malheureux éléphanteaux du mausolée avec le soutien de ses amis belges (évidemment). C’était la dernière fois que nous nous sommes vus…

Oiseaux migrateurs belges_Huê mars 2019 022

– Quand même, Hoà pouvait rester calme un très petit moment pour que je puisse lui faire deux petits portraits un peu plus “méditatifs” avec le pont Truong Tiên et la Rivière des Parfums en arrière-plan, ou dans un cafétéria type “nhà rường” (maison traditionnelle de Huê) …
Amitiés

Retrouvailles et préparatifs Têt 2015 030
Retrouvailles et préparatifs Têt 2015 021

.

Nguyen Doan Phuong
Xin mượn những dòng này tưởng nhớ đến một người bạn đã ra đi quá đột ngột!…
Le fil n’est pas coupé. Pourquoi serais-je hors de vos pensées, simplement parce que je suis hors de votre vie ? Je ne suis pas loin, juste de l’autre côté du chemin. Vous voyez, tout est bien. La mort n’est rien. Continuez à rire de ce qui nous faisait rire ensemble… Mon cher Vieux Hòa!

.

Huynh Do thi Hong
Six months ago our dear friend NVH left this world. What a life he had, and what a life he gave us.
For total almost 50 magical years that we know our dear NVH ….    
We missed him today, and yesterday, and surely tomorrow will be the same if not more! But everything will be better …
RIP my dear friend NVH!🙏

.

Cát Quang Huy

Tiễn Bạn

Một chiếc xe hoa tiễn Viết Hoà
Vô cùng thương tiếc bậc tài hoa
Tiếng cười ròn rã còn vang vọng
Mãi đó mà đây đã thiệt xa

.

Nguyen Hoa
Bỉ, 8-2019.
Hoà rất khéo tay bricoleur, nhà vườn với hồ cá tự làm lấy.

8ED5A8FC-F295-4751-B125-1F4B82133C7A

.

Photos souvenirs:

Hè 2011:
https://drive.google.com/drive/folders/1OzAEYURjdYL8lD_nC_ByGxdWagXDV14_?usp=sharing

Forever friends!

.

Dernier message de Nguyen Viet Hoa aux BP72

—– Forwarded Message —–
From: Hoa NGUYEN VIET
Sent: Monday, January 17, 2022 at 10:26:45 PM GMT+1
Subject: RE: Ảo hẹn đầu năm 2022

Chers toutes et tous.
Tout d’abord mes Meilleurs Vœux à vous et à toute votre Famille.
Que l’année 2022 vous apporte Bonheur Santé et Prospérité.

Je profite de cette occasion pour vous présenter les vieux films tirés des romans du célèbre Romancier et Académicien Marcel Pagnol.

J’adore ces films avec cet accent chantant Marseillais qui nous fait vraiment chaud au cœur, et surtout les paroles touchantes d’une période révolue.  

Si vous n’arriviez pas à comprendre les paroles, certains films ont un sous-titre en français pour mieux digérer les paroles.

Vous pouvez télécharger via mon lien ici :
Utilisateur : BanToi

Mot de passe : NvH*2212
Bon film à toutes et à tous.

NGUYEN Viet Hoa

.

Các anh chị thương mến ,

Em xin cám ơn chi M Tâm và cám ơn tất cả các anh chị đã ghi lại những dòng tưởng nhớ đến anh Hòa .

Em xin phép viết vài dòng tâm sự gởi đến người yêu thương đời mình .

.

Anh ơi,

Vẫn biết rằng có 1 ngày rồi 2 đứa mình sẽ xa nhau, có người đi trước kẻ đi sau nhưng tại sao lại là bây giờ hả anh?

Anh vẫn luôn mạnh khỏe, vô tình khám phá ra anh có nguy cơ bị rupture d’anévrisme aortique, cả 2 đứa mình mong – chờ đợi ngày anh được đi mổ để có thể an vui bên nhau với bao nhiêu dự định

cho tương lai, nhưng anh ơi, đâu ngờ ngày đó là ngày mình vĩnh viễn xa nhau!

Hơn 42 năm, vui buồn sánh bước bên nhau mà lúc cách xa mình lại không kịp 1 lời từ biệt!

Anh đột ngột ra đi để lại Hà đau khổ đến tột cùng. Hà luôn cố đè nén cảm xúc của mình, học cách sống với nghịch cảnh, học cách sống thuận theo tự nhiên và cố gắng mạnh mẽ tiếp tục cuộc sống

như có anh luôn bên cạnh mình. Nhưng điều đó thật không dễ dàng. Kỷ niệm về anh vẫn còn nồng ấm trong từng góc nhỏ của ngôi nhà, mọi thứ vẫn còn nguyên vẹn tưởng như mới hôm qua…

Giờ đây mỗi buổi sáng thức giấc Hà chỉ còn 1 mình nghe tiếng chim kêu lạc lõng ngoài vườn, không còn thấy anh ra cho cá ăn. Không còn những khỏanh khắc hạnh phúc quây quần trong căn bếp ấm cúng và cũng không còn thấy anh ngồi trước máy vi tính đến khuya.

Đã bao lần Hà ra ngọn đồi sau nhà làm vườn, bóng anh vẫn thấp thoáng đâu đó, có lúc thấy anh ngồi trong nhà thủy tạ nhìn Hà tươi cười…

Anh đã cho Hà và các con một cuộc sống luôn được che chở, được thương yêu và chăm sóc… vậy mà Hà đã vô tâm chưa bao giờ nói với anh 1 lời cám ơn về những điều tốt đẹp mà anh đã mang đến

trong hơn 42 năm.

Hà vẫn tưởng mình sẽ còn được đồng hành với nhau cho đến tuổi già, sẽ còn nương tựa nhau khi cả 2 mắt mờ, chân yếu. Sao cuộc sống lại ngắn ngủi và mong manh đến thế hả anh?

Số phận đã mang anh đến với Hà, rồi lại mang anh đi… Khi nghĩ đến tất cả những năm tháng đã qua, Hà mong ước biết bao nhiêu được thời gian quay trở lại, để có cơ hội nắm chặt tay anh và nói với anh

lời cám ơn từ sâu thẳm trái tim.

Cầu nguyện một nơi nào đó anh vẫn luôn là người vui vẻ – bình an.

Thương nhớ

.